Không còn ám ảnh bởi viêm đau khớp mỗi khi trở trời
Hoàn cảnh kinh tế khó khăn nên chú Đỗ Hữu Tâm (SN 1956, trú tại tổ 22, phường Dịch Vọng, quận Cầu Giấy, Hà Nội) phải chịu đựng những cơn đau khớp hành hạ suốt mấy chục năm mà không có điều kiện chữa trị. Đến khi tới khám ở viện, bệnh của chú cũng chẳng thuyên giảm là mấy, khiến chú chán nản, nhiều lúc muốn buông xuôi. Nhưng thật may, nhờ thói quen chăm chỉ nghe đài, chú đã tìm được sản phẩm thích hợp để đẩy lùi viêm khớp dạng thấp.
Nhớ lại quãng thời gian gần 40 năm vật lộn với căn bệnh viêm khớp dạng thấp, chú Tâm kể: “Tôi bị bệnh suốt từ năm 1976 đến nay, đầu tiên là đau các khớp khuỷu tay, ngón tay, khớp đầu gối. Tôi nghĩ chắc do làm việc vất vả, suốt ngày ngâm mình dưới ruộng ngập bùn nên chân tay mới bị đau mỏi. Nhưng càng ngày, các khớp càng đau và sưng lên, cứng khớp, không thể cử động linh hoạt. Có lúc toàn bộ tay trái, từ trên bả vai xuống tê bì đến nỗi cấu vào cũng không thấy đau. Cứ mỗi khi thời tiết thay đổi, sắp lạnh hay mưa là tôi biết trước cả tuần vì các khớp sẽ đau nhức, khó ngủ. Nhiều lúc tôi buồn bã không muốn làm gì cả”.
Hồi đó, chú Tâm không biết chính xác mình bị bệnh gì. Những lúc đau quá, chú ngâm chân trong nước muối ấm hoặc nước lá lốt, không chịu được thì đành ra hiệu thuốc mua mấy liều giảm đau để uống. Cứ như vậy trong suốt khoảng thời gian dài, bệnh không đỡ mà ngày càng nặng thêm.
Cho đến 7 năm trước, chú đi khám thì được bác sĩ chẩn đoán bị viêm khớp dạng thấp và kê đơn thuốc. Ban đầu, dùng thuốc chú cũng thấy đỡ đau, tuy nhiên, dừng thuốc ít hôm thì bệnh lại tái phát. Sau đó, chú tiếp tục đến khám ở một bệnh viện khác, rồi tìm đến cả những ông lang nổi tiếng, nhưng bệnh cũng không khá hơn.
Chú Tâm trong buổi nói chuyện, chia sẻ với phóng viên.
Chú Tâm cũng chia sẻ thêm, nhờ nghe theo lời khuyên của bác sĩ, kết hợp vận động tập thể dục phù hợp với thể trạng của mình và hạn chế dần việc hút thuốc lá mà người chú cảm thấy dễ chịu hơn. Giờ đây, khi sắp bước vào mùa đông, chú rất tự tin vì những cơn gió lạnh, mưa phùn không còn là nỗi ám ảnh nặng nề với chú như trước kia nữa.
Hoàng Tùng
(Ghi theo lời kể của chú Đỗ Hữu Tâm)
Bình luận